Bữa sáng hôm nay đã tinh tế hơn nhiều.
Cùng dùng bữa chỉ có bốn người họ và bốn cung nữ nhị đẳng, nhìn ai cũng có vẻ mặt hiền lành, đối với mấy người họ cũng rất thân thiết.
Người ít, bữa sáng được đựng trong những chiếc bát sứ nhỏ, một món tóp mỡ nấu cải thảo, một món gà xào nhỏ, một món nấm mèo trộn chua ngọt và một lồng bí đỏ hấp. Cơm là cơm hai loại gạo, gạo tẻ nhiều hơn một chút, gạo lứt ít hơn một chút, ăn vào thơm hơn. Bánh bao cũng được đổi thành bánh bao bột ngô, vàng ươm trông rất đẹp mắt.
Thẩm Khinh Trĩ có một chút hài lòng. Sống lại một đời, nàng mới thực sự phát hiện ra câu nói "ngàn vàng khó mua được niềm vui" là một câu châm ngôn chí lý sâu sắc đến nhường nào. Ít nhất đối với nàng hiện tại, có thể ở lại Trữ Tú cung, trở thành cung nữ tam đẳng của Trữ Tú cung đã là kết quả nỗ lực của một tháng qua.
Có thể có những ngày tốt đẹp như bây giờ, nàng sẽ trân trọng, cũng sẽ vui vẻ, tự nhiên sẽ càng thêm cố gắng.
Biết đủ là phúc. Đây là câu nói mà mẫu thân nàng khi còn sống yêu thích nhất, những năm tháng trước kia nàng không hiểu, sau khi mất đi tất cả nàng mới hiểu câu nói đó là đúng.
Thẩm Khinh Trĩ ăn sáng một cách thoả mãn , cùng ba người kia thu dọn bát đĩa xong, liền thấy Triều Vân một mình trở về.
Triều Vân nói chuyện từ trước đến nay không dài dòng, vừa vào cửa đã nói: "Một lát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-phi-trong-sinh-thanh-cung-nu/1375270/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.