“Hồi nhỏ ở chung một khu, giờ không liên lạc mấy nữa.”, Trịnh Hàng cười rồi thay đổi đề tài, “Phải rồi, tôi sắp xếp cho Tiêu Nhiễm làm ở đây đấy, bưng trà, rót nước, rất nhẹ nhàng. Có muốn gọi con bé đến đây ngồi chơi một lát không?”
Tiêu Nhiễm là em gái của Tiêu Lỗi, đang học đại học năm thứ hai. Tiêu Lỗi là bạn của cả đám bọn họ, học cảnh sát, năm năm trước đã hi sinh trong một lần làm nhiệm vụ.
Tuần trước, Tiêu Nhiễm gọi điện xin Trịnh Hàng cho đến đây làm thêm, Trịnh Hàng liền tìm một công việc nhàn hạ cho cô ta ở Thúy Hiên.
“Không, con bé đâu có đến làm khách.”
Hầu Tử chen miệng vào, “Em gái Tiêu Lỗi á? Không phải đang học đại học ư, sao lại đi làm? Không đóng nổi học phí à? Thế mà không nói sớm, để các anh cho! Anh cũng thật là, lại đi để cho người ta đến bưng bê.”
“Bưng bê thì làm sao, mấy năm ở Mỹ tôi cũng đi bưng bê đấy.”, Trần Hiêu hờ hững nói.
“Đấy là tại anh đắc tội với bố anh, đáng đời!”, Hầu Tử sung sướng trên nỗi khổ của người khác, “Em gái Tiêu Lỗi có khác gì em gái anh đâu, không đau lòng tí nào à…”
“Thích nhận em thì cậu đi mà nhận, tôi không có thời gian rảnh.”
Trần Hiêu vừa dứt lời thì đột nhiên ở phòng bên cạnh có tiếng “choang” một cái, nghe như tiếng thứ gì đó bị đập vỡ.
Trịnh Hàng nhíu mày.
Năm phòng ở tầng hai đều là phòng riêng để dành cho khách quý, bất kể ở phòng kế bên là ai,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-phuc/1758743/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.