Phong Dụ hơi ngừng lại, Hứa Tinh Nguyện là đệ tử mà sư phó coi trọng nhất, giống như nàng muốn làm cái gì thì mọi người cơ bản đều tận lực theo nàng.
Tình huống như vậy không phải một hay hai lần, vấn đề đối xử với Sở Từ, đệ tử Bất Lạc Sơn trong lòng đều rõ.
Đại bộ phận người đều không thích tiếp cận, cũng liền nghĩ Hứa Tinh Nguyện còn có chút khí tiểu hài tử trên mặt, đoán chừng sẽ không làm chuyện quá phận.
Nghĩ như vậy, Phong Dụ trực tiếp gật đầu, mang theo bốn năm đệ tử đi qua kết giới Bất Lạc Sơn, hướng tới núi mà đi.
Cuối cùng chỉ còn lại Sở Từ và Hứa Tinh Nguyện.
Sở Từ hơi chớp mắt, liền thấy Hứa Tinh Nguyện vươn tay nói, "Đưa linh thú trong tay cho ta, ngươi liền có thể đi."
Sở Từ theo bản năng hơi siết chặt tay, Văn Cảnh ở trong lòng ngực nàng nâng mí mắt lên.
Như hắn nghĩ, tiểu cô nương ở Lăng Nhất Tông tựa hồ không quá yên bình, lúc trước vừa mới khóc xong, ngay sau đó đã bị người tìm ra.
Đôi mắt Văn Cảnh hơi mị, đuôi phía sau lắc lắc, đáy mắt mang theo một tia nguy hiểm, lại không có động tác, muốn nhìn xem tiểu cô nương làm gì.
"Không cho." Sở Từ phồng hai má như bánh bao nói, đem Văn Cảnh trong lòng ngực ôm chặt hơn một chút.
Đầu nhỏ Văn Cảnh gối lên ngực Sở Từ, tiểu cô nương mới mười lăm, mười sáu tuổi, vẫn còn chưa phát dục, nhưng ngực đã rất mềm mại.
Chưa từng gần người nào như vậy, càng đừng nói là một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-suc-nam-than-sung-len-troi/1872451/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.