Hắn thề: "Ta nguyện dùng tính mạng này để yêu nàng, bảo vệ nàng cả đời. Nếu ta phụ nàng, sẽ xuống cửu tuyền chịu tội trước phụ mẫu và huynh trưởng nàng!"
Ta vô cùng cảm động, gật đầu đồng ý. Ta được tám kiệu lớn rước vào cửa chính nhà họ Triệu, danh chính ngôn thuận gả cho Triệu Phi Bạch.
Chúng ta thành thân tám năm, sinh được một nữ nhi tên Liên Nhi, phu thê hòa thuận, tương kính như tân.
Những ký ức đó vẫn còn rõ ràng, vậy mà Triệu Phi Bạch lại sẵn sàng vứt bỏ ta.
Ở kiếp trước, ta đã khóc ngất trong lòng Lộ Thanh, khiến nàng cũng vì ta mà rơi lệ.
Ta tìm Triệu Phi Bạch chất vấn, không ngờ hắn còn tức giận hơn cả ta.
Hắn trách ta không nên tặng lễ vật cho chủ khảo, khiến người ta nghĩ hắn kết bè kéo cánh. Hắn trách ta không nên lộ diện mở cửa hàng khắp kinh thành, khiến đồng môn của hắn đều biết thê tử hắn chỉ là một nữ thương nhân hèn mọn...
Ta c.h.ế.t lặng.
Ta vì hắn mà lo nghĩ, sợ chủ khảo đề cử hắn đến nơi xa xôi hẻo lánh, mới tận lực tạo quan hệ, chủ động mời chủ khảo và phu nhân đến dự tiệc, khen ngợi lấy lòng.
Ta kết giao với các mệnh phụ phu nhân, phần đông họ kính trọng ta vì một nữ tử gánh vác gia nghiệp, cung phụng phu quân từ Thanh Châu đến tận kinh thành, chỉ có số ít coi khinh ta vì xuất thân thương hộ.
Nhưng hắn thì sao?
Hắn lại quay ngược lại mà trách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-tac-bao-thu-cua-nguoi-vo-bi-ruong-bo/874723/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.