Tô Thanh Ngư đảo mắt nhìn những băng ghế trống rỗng xung quanh, bình tĩnh cúi mắt nói: “Sắp bắt đầu rồi mà chỗ này vẫn chưa kín.”
Hoàng Tiên Nhi cười âm u: “Thiếu một hai người cũng chẳng sao.”
Một luồng gió lạnh thổi qua, rét thấu xương.
Hoàng Tiên Nhi đưa cho cô một tờ lưu ý ghi trên tập quảng cáo rồi rời đi.
Chỗ ngồi hơi chật, Vô Tâm vẫn phải chen chúc cùng với Tô Thanh Ngư.
Theo cách nói của Hoàng Tiên Nhi, nơi này hẳn còn những vị khách vô hình khác.
Tô Thanh Ngư nhìn Vô Tâm chen bên cạnh không chút ngượng ngùng, nghiêng đầu hỏi: “Hay là anh ngồi dưới đất?”
Vô Tâm xoay đầu rồi quay lại, mặt vô cảm nhìn thẳng: “Chúng ta là bạn trai bạn gái, có thể gần gũi.”
Bị từ chối.
Tô Thanh Ngư nghĩ một lát, nói: “Tôi gửi bao lì xì cho anh?”
Vô Tâm ngồi xuống đất.
Trông còn chen chúc hơn.
Tô Thanh Ngư dời sang giữa ghế, giờ thoải mái hơn nhiều.
Thẩm Tư Niên khó chịu bước vào, anh ta nhìn Tô Thanh Ngư, thấy Vô Tâm cũng ở đó, nhíu mày.
Vừa nãy anh ta định dẫn hệ thống thực thể vào, nhưng gã kiểm vé ẻo lả nhất quyết không cho, anh ta đành để hệ thống biến mất, hóa thành quả cầu ánh sáng đi theo mình.
Chỗ ngồi của Thẩm Tư Niên ngay cạnh Tô Thanh Ngư. Anh ta cầm tờ lưu ý, hào phóng khoe cho cô xem: “Nhìn này, đây là quy tắc mới.”
Giả vờ rộng lượng.
“Đây không phải quy tắc làng Công Dương, đây là mục lưu ý giống như gợi ý thân thiện từ NPC, không ảnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-tac-ky-la-chao-mung-den-ngoi-nha-ngot-ngao/2778742/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.