Còn gì nữa?
Theo bản đồ, Tô Thanh Ngư đã chạy khắp một trăm lẻ bảy địa điểm trong làng suốt một ngày, suýt gãy chân, vậy mà thứ khốn kiếp này còn đến đầu giường cô giữa đêm, làm cô lạnh cóng tỉnh giấc, viết rằng cô còn thiếu một thứ!
Có thời gian viết bốn chữ “Còn thiếu một thứ”.
Sao không thẳng thắn nói rõ thiếu cái gì luôn đi!
Tô Thanh Ngư tức tối, cô trùm chăn kín đầu tiếp tục ngủ.
Sáng dậy, thi thể cô dâu được khâu hoàn chỉnh đã biến mất khỏi giường.
Thi thể không còn!
Tô Thanh Ngư giật mình, lập tức lục soát khắp phòng.
Cuối cùng cô tìm thấy cô dâu trong chiếc rương Vô Tâm mang về.
Thi thể cô dâu bị gấp lại theo tư thế cực kỳ méo mó, được gấp đôi hai lần để tiết kiệm không gian tối đa.
Tô Thanh Ngư kiểm tra thi thể, không thấy thiếu bộ phận nào.
Vì cô dâu luôn trợn mắt nhìn chằm chằm lên trần, cô thử khép mắt cô dâu lại nhưng vừa khép xong, đôi mắt lại mở ra.
Mở cửa, người phụ nữ trẻ đứng ngay trước mặt.
Cô ta nghiêm nghị nói: “Không được mang thi thể về nhà.”
Câu nói bất ngờ khiến Tô Thanh Ngư lùi nửa bước.
Hôm qua khi mang thi thể về, Tô Thanh Ngư đã nhờ Vô Tâm đánh lạc hướng người phụ nữ, đáng ra cô ta không phát hiện mới đúng.
Thấy Tô Thanh Ngư im lặng, người phụ nữ càng chắc chắn suy đoán của mình, dường như kìm nén tức giận: “Dù cô có đưa bao nhiêu tiền cũng không được mang thi thể về nhà.”
“Tôi biết rồi, tôi sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-tac-ky-la-chao-mung-den-ngoi-nha-ngot-ngao/2778785/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.