Thân thể mềm mại của Hạ Linh Doanh vì một câu nói của Tiêu Mạc Ngôn mà nhẹ nhàng run rẩy, nàng cắn môi dưới ngẩng đầu, nhìn Tiêu Mạc Ngôn chằm chằm, nhìn sâu vào mắt cô, nàng lại rơi nước mắt. Hạ Linh Doanh vươn tay ra ôm chặt Tiêu Mạc Ngôn, dùng hết sức ôm chặt lấy, như đứa trẻ nhỏ cố chấp.
"Đừng rời xa em..."
Tiêu Mạc Ngôn, đừng rời xa em, đừng khiến em dính vào tình yêu như thuốc phiện rồi sau đó lại tàn nhẫn rời bỏ em, đừng...
"Ừm... Hạ Hạ..."
Thân thể Tiêu Mạc Ngôn cứng đờ, bị Hạ Linh Doanh ôm đến mức dường như không thở nổi, trong lòng lại như dâng lên cảm xúc mà bấy lâu chưa nhận thấy, dường như có một dòng điện, nhiệt độ cơ thể tăng nhanh, đôi mắt cô dường như đậm màu hơn.
Tiêu Mạc Ngôn kéo hai tay nàng xuống, tinh tế hôn nàng, có chút hỗn loạn, hai má Hạ Linh Doanh đỏ lên, cảm giác quen thuộc lại chiếm lấy nàng, chảy vào lòng mỏi mệt mấy ngày qua. Khoảng cách dường như không còn nữa, Hạ Linh Doanh cảm động muốn rơi lệ, nàng cúi đầu nhìn sắc mặt Tiêu Mạc Ngôn, nhìn thân thể mình dần ửng đỏ.
Tiêu Mạc Ngôn vẫn yêu nàng, vẫn đau lòng vì nàng, vẫn để ý đến nàng, toàn tâm toàn ý yêu thương, không đành lòng nhìn nàng bị tổn thương. Chỉ cần... chỉ cần như vậy là tốt rồi, cho dù tình yêu tan đi sẽ tàn khốc cỡ nào, nàng cũng sẽ nhớ rõ Tiêu Mạc Ngôn hiện tại, phải nhớ kĩ người khiến nàng yêu đến đau lòng.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-tac-ngam/2518701/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.