Tiêu Niên nhìn Tiêu Mạc Ngôn, lại nhìn Khâu Mục Doanh lệ rơi đầy mặt bên sofa, rồi ông xoay người đối diện Hạ Nhiên.
"Hạ Linh Doanh là con gái ruột của ông, hổ dữ không ăn thịt con, ông vì trả thù tôi, vì muốn xóa dấu vết phạm tội, cư nhiên dùng con bé làm mồi nhử? Hạ Nhiên, ông quả thật không phải người."
Tiêu Mạc Ngôn nghe Tiêu Niên nói, mở to hai mắt ra nhìn, nhìn chằm chằm Hạ Nhiên, mà bên sofa Khâu Mục Doanh nhất thời mặt xám như tro tàn, cả người phát run.
Hạ Nhiên mặt không đổi sắc, nhìn Tiêu Niên lắc đầu.
"Hạ Linh Doanh là con gái tôi, mạng của nó là của tôi cho, tôi đối với nó thế nào không đến phiên người ngoài như ông quản. Tiêu Niên, không ngờ mười năm sau gặp lại, thù hận của chúng ta, vẫn không thể kết thúc."
"Lúc trước nếu không phải quá tin ông, nếu không phải ông lòng dạ độc ác, tôi sao lại làm thế? Chẳng lẽ muốn tôi ngu ngốc chờ ông đến giết tôi, đi theo vết xe đổ của Đào Thiệu?"
Tiêu Niên nói, nhìn trong mắt Hạ Nhiên không có cảm xúc gì, Khâu Mục Doanh đứng lên, nôn nóng nhìn Hạ Nhiên.
"Ông ta nói đều là sự thật sao? Sao ông, sao ông có thể..."
"Bà im đi!"
Hạ Nhiên hét lớn, cắt ngang Khâu Mục Doanh, xoay người hung tợn nhìn bà.
"Hạ Nhiên, sao ông có thể làm thế với Hạ Hạ, nó là con gái ông, con gái ruột của ông..."
Khâu Mục Doanh chảy lệ nhìn ông, trong mắt đều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-tac-ngam/2518732/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.