Khương Nhiêu đứng thẳng không nhúc nhích, tâm tư phức tạp, trước mắt là người mẹ có quan hệ huyết thống với nàng, nhưng đối với nàng mà nói chẳng qua chỉ là người xa lạ thôi.
Nàng liền ngồi đồi diện, thản nhiên nói, “Thứ cho nữ nhi ích kỷ, hết thảy mọi thứ ngày hôm nay chỉ là vì chính bản thân con.”
Yên Tần Hầu phu nhân, hoặc nay hẳn nên gọi bà là Y Tự, chẳng mảy may để ý lời nói của Khương Nhiêu ở trong lòng. Bà kéo tay Khương Nhiêu, ấn trên vết sẹo, “Vệ thị diệt Đại Yến của ta, bức tử Phụ hoàng, hại huynh trưởng ta. Vệ Tề nhốt ta vào trong thâm cung, sống không bằng chết, nữ nhân của hắn ta cũng chẳng phải người lương thiện, đương kim Thái hậu đang ngồi trên ghế phượng hủy dung mạo của ta, đẩy vào nước sâu, nhưng may mà trời không chặn hết đường sống của Y thị ta, ban con cho ta.”
Trên mặt Y Tự có ánh sáng nhu hòa vô cùng nhã nhặn, nhưng trong ánh mắt đã có vẻ u ám khác thường, Khương Nhiêu hiểu, bà hận, bà có thể nào không hận?
Nhưng những thứ này, tuy rằng có liên quan đến thân thể này, lại không có quan hệ gì với nàng cả, nàng có thể đồng tình, nhưng tuyệt đối không vì vậy mà đồng ý kế hoạch báo thù của bà.
Con gái của Y Tự đã chết.
“Đại Yến đã mất, không còn khả năng phục quốc, nữ nhi sẽ không làm những chuyện trước đó nữa, con chỉ muốn đứng ở bên cạnh Vệ Cẩn, bởi vì đứa trẻ trong bụng, con không còn lựa chọn nào khác.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-tac-nu-quan/1959123/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.