Tất cả những người có mặt trên yến tiệc đều bất giác giật mình kinh hãi.
Tôn Ngộ Không trợn trừng hai mắt, cứng đờ quay đầu nhìn ta, tựa hồ đang ra sức tiêu hóa những lời ta vừa thốt ra.
Ta vội vã nói tiếp:
“Đại sư huynh, huynh không nhận ra ba kẻ vừa mới vào kia là yêu quái sao? Chúng trà trộn vào Nhân Sâm viên, mục đích là để bắt sư phụ đem đi ăn thịt!
“Không chỉ vậy—từ khi sư phụ bước vào Ngũ Trang Quán đến giờ vẫn chưa trở ra!
“Sư phụ đã biến mất rồi!”
Tôn Ngộ Không cứng người đứng dậy, đôi mắt như thiêu đốt nhìn chằm chằm ba tên yêu quái nước Xa Trì.
Chỉ chốc lát, trong tay y đã hiện ra cây gậy Như Ý đỏ như máu, một gậy quật nát chiếc bàn trước mặt.
“Đừng ăn nữa!
“Sa sư đệ, trông coi hành lý cẩn thận, ta đi cứu sư phụ đây!”
Y vung gậy, vô số bóng gậy như vũ bão giáng xuống ba tên yêu quái.
Mà ta thì đột nhiên cảm giác lực lượng đang trói buộc mình âm thầm tan biến.
Ta há to miệng thở dốc từng hơi nặng nề, cảm giác như vừa từ quỷ môn quan trở về nhân thế.
Trong quy tắc, ta tuyệt đối không thể khước từ lời thỉnh cầu của hai vị sư huynh.
Dù có viện lý do thoái thác, thì cũng vẫn tính là từ chối.
Vậy nên, khi Trư Bát Giới bảo ta ăn Nhân Sâm Quả, ta hoàn toàn không có khả năng phản kháng, chỉ có thể làm theo.
Cách duy nhất để phá giải, là phải xuất hiện một yêu cầu mới—che lấp yêu cầu cũ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-tac-quai-dam-lam-nguyet/2712608/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.