Tần Tiêu bị trói ở trên ghế, trên đầu đội khăn voan đỏ bị người nâng ra khỏi phòng, hắn thiếu một chút nữa đã bị bóp cho nghẹt thở, giờ phút này đã không còn một tia khí lực nào để phản kháng tiếp, chỉ có thể tuyệt vọng nhìn chính mình bị nâng đi.
". . . Giang Nham. . . Bằng hữu của ta. . . Các ngươi giải quyết hắn thế nào . . ." Tần Tiêu hơi thở mỏng manh đứt quãng hỏi.
Mà tầm mắt của hắn, từ khoăn voan nhìn ra bên ngoài.
Da mặt sớm đã bị tróc ra, chỉ còn cơ thể rối rắm của lão nhân chuyển động trong không khí nhưng đã mất đi đôi mắt, hắc hắc nở nụ cười.
"Ngươi thấy sao?"
Tần Tiêu chỉ nhẹ nhàng chuyển động mí mắt, trong ánh mắt u ám chứa đầy tuyệt vọng càng hiện ra rõ ràng. . .
"Hắn. . . Hắn như thế nào . . "
Trên đường, rất nhiều người đều yên lặng vây lai, ánh mắt hắc ám không ánh sáng đều nhìn thẳng Tần Tiêu đang bị trói gô.
Khi ánh mắt của Tần Tiêu dừng lại ở trên người một đứa nhỏ đang rúc vào người lớn bên cạnh, nhìn đến bộ mặt đồng dạng vô biểu tình của đứa nhỏ, thân thể lộ ra xương cốt trắng phếu thì hắn nhắm mắt lại, không đành lòng nhìn tiếp.
Tần Tiêu trong miệng hắn, chính là chúa tể của tất cả người trong thôn. (câu này dịch ra thế nhưng mình thiệt không hiểu là nói gì =.=")
"Hắn là quỷ. . ." Thanh âm lão nhân khàn khàn, hỗn loạn cùng sợ hãi, "Cường đại vô cùng, thật lớn vô cùng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-the/1182411/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.