Xe dừng ở vùng ngoại ô Phố Tây, phía trước là hai cánh cổng sắt chạm trổ bị cây cối che khuất. Tài xế xuống xe, bấm cái nút của máy bộ đàm cạnh cửa, camera quét mặt mũi của anh ta, không bao lâu cánh cửa đã từ từ mở ra. Chiếc xe tiếp tục lái vào phía trong dọc theo một con đường nhựa quanh co nhưng bằng phẳng, hai bên có cây cổ thụ sừng sững chọc trời, cành cây trơ trụi cắt bầu trời thành nhiều mảnh, nếu là mùa hè, đó sẽ là một cảnh quang rợp bóng cây, còn mùa đông thì trông có hơi u ám khiếp người. Một ngôi nhà vườn xuất hiện trong rừng cây um tùm. Tòa nhà kiểu cũ giống như một dinh thự còn sót lại từ những năm tháng chiến tranh, tòa nhà ba tầng theo lối phương Tây, với các tháp hình lục giác được khảm ở cả hai bên, không thiếu cảm giác cổ kính trong phong cách. Trước tòa nhà có một khu vườn được chăm sóc cẩn thận, mùa đông cũng không vắng bóng sắc xanh theo mùa. Một người làm vườn đang cắt tỉa những bụi cây có hình dáng gọn gàng, nghe thấy tiếng động cơ của chiếc xe, anh ta đứng dậy và nhìn chằm chằm vào bọn họ với vẻ mặt hơi đờ đẫn.
Lâm Kỳ quay đầu nhìn Sở Ương, mỉm cười: "Đến rồi."
Sở Ương im lặng gật đầu, tài xé mở cho Lâm Kỳ đồng thời mình cũng mở cửa xuống xe, ngẩng đầu nhìn vài vết rêu phong trên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-vuc-phat-song-truc-tiep/1884479/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.