"Cậu đã từng thấy Mary. Campbell?" Sở Ương bán tín bán nghi.
Cậu chàng đang định nói tiếp thì cửa tiệm hàng tạp hóa mở, một bà lão dáng người mập lùn với khuôn mặt khó ở đi ra, hung dữ trừng mắt nhìn người trẻ tuổi, "Adam, lo mà làm việc của mình đi! Rảnh rỗi quá hả, đừng có tám chuyện nữa!"
Cậu chàng lập tức không dám lên tiếng, nhanh nhẹn gói kỹ hoa quả và hương liệu xong tính tiền. Sở Ương và Bạch Điện bước đi, trong lòng vẫn đầy nghi vấn.
"Mẹ của Lâm Kỳ rốt cuộc là chết như thế nào?" Sở Ương hỏi.
Bạch Điện khó xử, do dự mãi mới nói, "Chuyện này, tôi nghĩ nên để chính cậu ta nói cho cậu biết sẽ tốt hơn." Thấy Sở Ương còn muốn truy vấn, Bạch Điện chợt hét to, "Ôi chao, cậu xem mới đây đã giữa trưa rồi, chúng ta đi ăn trưa đi!"
"...Chả phải mới ăn xong tức thì hả?"
"Đùa gì vậy! Đó là vấn đề cách đây ba tiếng trước! Giờ đã mười hai giờ trưa, người ta đói bụng mà ~~" Anh ta cố ý dùng giọng nữ nói chuyện, đứng trên đường làm nũng làm Sở Ương nổi da gà.
Bạch Điện kéo cậu vào một quán rượu nhỏ, đột nhiên có nhiều ánh mắt từ mọi phía chỉa tới. Sở Ương liếc nhìn, trong quán rượu toàn là đám đàn ông to con, người thì đánh bi-a, người thì ngồi uống bia ngay quầy bar, trong mắt đều toát lên sự bài ngoại.
Sở Ương muốn tới chỗ khác nhưng trông Bạch Điện rất quen thuộc, đi tới quầy bar tìm nơi ngồi xuống. Ông chú battender có râu quai nón cọc cằn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-vuc-phat-song-truc-tiep/308969/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.