Không đợi Cổ Lệ tới gần, Phượng Thương nghiêng người trực tiếp một cước đá bay mỹ nhân.
“Bẩn –” Phượng Thương chán ghét nhíu nhíu mày, Như Ý đứng ở phía sau lập tức tiến lên cởi chiếc giày bị Cổ Lệ chạm qua, thay một chiếc giày sạch sẻ khác, chiếc giày bẩn kia cũng bị Như Ý lập tức vứt đi.
Một cước kia của Phượng Thương trực tiếp trúng ngay ngực Cổ Lệ, “răng rắc” một tiếng, tiếng kia mặc dù rất nhỏ, nhưng Mộ Dung Thất Thất lại nghe rất rõ ràng. Đáng thương hoa si*, cái xương sườn thứ tư nơi ngực trái bị gãy a! Một cước kia của Phượng Thương không nhẹ chút nào, xem ra có lẽ nữ nhân này phải nằm giường một thời gian ngắn rồi!
“Cổ Lệ, ngươi không sao chớ!” Long Đa vội vàng tiến lên đỡ Cổ Lệ dậy, Cổ Lệ đứng lên, cảm thấy phía ngực truyền đến một trận đau nhói, lúc này mới phát hiện mình gãy xương sườn.
“Tốt! Không tệ!” Cổ Lệ cắn răng, lấy ra thuốc mỡ bôi lên ngực, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Phượng Thương. Nam nhân này đủ mạnh mẽ, nàng thích! Cái loại nam nhân nhu nhược chỉ biết nịnh bợ mới chướng mắt nàng! Nam nhân là phải như Phượng Thương, đủ vị đủ lực đủ hãn mới tốt! Người nam nhân này, nàng chấm rồi!
Nếu Cổ Lệ nói ra suy nghĩ trong lòng, nhất định sẽ khiến mọi người bên cạnh tranh nhau nôn mửa. Trên đời sao có thể tồn tại nữ nhân như vậy? Càng bị đánh càng hăng, bị Phượng Thương đá một cước, ý chí chiến đấu lại tăng vụt.
“Buông!”
Thoa qua thuốc, Cổ Lệ cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-vuong-kim-bai-sung-phi/809156/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.