Thẩm Dĩnh qua loa lấy lệ với Trần Thần bằng vài ba lời, sau đó giới thiệu hai người một lần.
"Đây là Trần Thần, là..." Thẩm Dĩnh liếc nhìn Trần Thần, Trần Thần hôm nay ăn mặc thùy mị, dáng vẻ mỉm cười giống như một tiểu thư nhà giàu được nuông chiều.
Nhận ra Thẩm Dĩnh hơi ngập ngừng, Trần Thần đưa mắt nhìn Thẩm Dĩnh mỉm cười, tức khắc lộ ra hai cái má lúm đồng tiền ngọt ngào. Thẩm Dĩnh lại không giống như thường ngày cười đáp lại ả, mà quay đầu nói với Cung Trĩ, "Đây là bạn cùng phòng tôi."
"Ôi chao, chúng tôi lúc đi học chính là bạn tốt không chuyện gì không nói." Trần Thần tiến lên một bước, ôm cánh tay Thẩm Dĩnh, không để ý cả người Thẩm Dĩnh cứng ngắc, ả thò đầu nhìn về phía Cung Trĩ, cười híp mắt, "Cô là ai?"
"Em là đàn em của chị ấy." Cung Trĩ cũng cười, bây giờ nàng dùng thân phận đàn em này càng ngày càng thuận tay, hơn nữa còn đi tới phía bên kia của Thẩm Dĩnh, cũng kéo cánh tay Thẩm Dĩnh, mỉm cười hữu nghị với Trần Thần, "Hôm này em đưa đàn chị tới, cũng là vì nhìn xem bạn chị ấy là người như thế nào."
Không sai! Nhìn xem đứa bạn không biết xấu hổ này là người như thế nào. Rác rưởi thì đi mau đi! Đừng tùy tiện kéo cao trị số hắc hóa của nữ chính!
"Thế em gặp được rồi, cảm thấy thế nào?"
Cung Trĩ cười tự nhiên hào phóng: "Chị Trần Thần đẹp rung động lòng người, xinh xắn đáng yêu. Cả người đều có một mùi thơm, thật xa liền ngửi thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-xin-nu-chu-buong-tha-bon-ca-man/2645611/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.