Khưu Tư Nghiên đi đến một cách tao nhã và nắm chắc, cuối cùng thở phì phò bỏ đi, khóe miệng còn mang theo mùi thơm của cà phê Smoked Cinnamon.
Thẩm Dĩnh lễ phép chu đáo tiễn mẹ Cung, sau đó ngồi về chỗ.
Đối phương là mẹ Cung Trĩ, cô không hy vọng đôi bên quá mức đối nghịch.
Huống chi, bà ấy dẫu sao cũng là mẹ Cung Trĩ, Thẩm Dĩnh luôn có thể tìm thấy một chút hình bóng của Cung Trĩ trên mặt bà ấy.
Nhất là khi tức giận.
Giận liền phồng má lên thật là giống nhau như đúc.
Thẩm Dĩnh không nhịn được mỉm cười.
Cô thích Cung Trĩ, ngay cả Khưu Tư Nghiên cũng nhìn thuận mắt.
Mà lúc trước, dù cô và Cung Dực ở bên nhau, chưa từng có cảm giác như vậy đối với người "mẹ" này.
Tại sao phải nhận rõ tình cảm như vậy ư.
Đó rõ ràng chính là cưỡng chế, bị ép buộc, tự cho là mình đúng dưới sự tẩy não của người xung quanh.
Chỉ vì khoác lên lớp da nam nữ, bọn họ liền mặc nhiên cho rằng mọi vướng mắc giữa họ không hề liên quan đến những thứ khác mà thuộc về vướng mắc tình cảm giữa nam và nữ.
Buồn cười biết bao.
Thẩm Dĩnh chậm rì rì uống cà phê chua.
Cà phê đã nguội, vị chua đậm khi còn nóng dần dần lắng xuống, nếm vào miệng đều là vị đắng chát.
Đời này có thể gặp được Cung Trĩ, thật là quá tốt.
Thẩm Dĩnh im lặng rất lâu, chuông điện thoại vang lên liên tiếp, cô nghe điện thoại.
Đầu bên kia truyền tới giọng hưng phấn: "Làm xong rồi, Ông gia mắc bẫy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-xin-nu-chu-buong-tha-bon-ca-man/2645644/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.