Vân Nhiễm ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Có thể, có châm tú hoa hầu hạ cam đoan ngươi sẽ tiêu hồn thực cốt, cuộc đời này khó quên được cảm giác, nằm mơ đều muốn, đến đây đi, hôm nay ta liền hy sinh một hồi.”
Vân Nhiễm bày ra khí thế, trong tay nắm châm tú hoa, chuẩn bị hầu hạ hắn, Yến Kỳ hừ lạnh: “Nữ nhân vô sỉ.”
“Ngươi nói đi ngươi Yến quận vương, không phải đã quên chính mình đã làm những chuyện gì, nam nhân đen tối, ti bỉ vô sỉ, âm hiểm giả dối.”
Khuôn mặt tinh xảo như ngọc lan của Yến Kỳ hơi lãnh liệt, ánh mắt âm ngao: “Sở dĩ bản quận vương từ hôn là muốn giúp ngươi.”
Hắn còn chưa nói xong, bên ngoài đã có tiếng nói truyền tới: “Gia, Quân Hốc tra người đứng sau Tứ Phương Quán đã đem Vân vương gia vào giám sát ti.”
Trực Nhật vừa nói ra trong xe ngựa sắc mặt Yến Kỳ u ám, ánh mắt sắc bén, đang muốn lên tiếng, Vân Nhiễm đã nghe thấy lời Trực Nhật, trong lòng giận dữ chỉ thẳng vào Yến Kỳ: “Yến Kỳ, ngươi là đồ tiện nhân, không phải đã nói ta giao giả dược, chuyện này ngươi sẽ không liên lụy đến phủ Vân vương sao?”
Bên ngoài xe ngựa nghe thấy tiếng Vân Nhiễm quatsm ánh mắt Trực Nhật bắn ra tia sắc bén, nữ nhân này dám nhiều lần mắng chủ tử, thật sự là quá phận.
Bất quá chủ tử không có hạ lệnh, Trực Nhật không dám lộn xộn.
Bên trong xe ngựa, Vân Nhiễm không những mắng chửi còn muốn xông tới chỗ Yến Kỳ, lúc này hắn cũng không để nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-y-quan-vuong-phi/359016/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.