Edit: Nại Nại
(Đọc truyện ở Wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___
Vu Hoan lôi kéo Dung Chiêu không ngừng lui về sau, thẳng đến đụng vào bên cạnh sơn cốc mới dừng lại.
Mà 'cỏ rắn' bên kia đã trở nên vô cùng táo bạo, vặn vẹo thân hình như tảo biển, linh lực từ trong miệng chúng nó một đường rồi một đường nhổ ra, như nhánh đậu phun về phía bọn họ.
Cố định thân hình của chúng nó là một cái bục, khi chúng nó lôi kéo như vậy, cái bục kia cũng đong đưa theo.
Ở giữa cái bục có chút khe hở, một ánh sáng chiết xạ lên thân hình của chúng nó, lại bởi vì chúng nó vặn vẹo, nhanh chóng biến mất không thấy.
Động tác Vu Hoan dừng lại, đó là...
"Giết chúng nó." Vu Hoan quay đầu nói với Dung Chiêu.
Dung Chiêu cau mày, nếu chúng nó thật sự là ác linh, Sáng Thế Thần cũng không có cách giết chết chúng nó, bọn họ làm sao có thể giết được chúng nó?
Không đợi Dung Chiêu trả lời, Vu Hoan đã trực tiếp vọt lên, Dung Chiêu đen mặt, cũng không thể không đi theo sau, phối hợp với Vu Hoan.
Vu Hoan ỷ vào chúng nó không thể tự do di chuyển, muốn tấn công từ xa.
Nhưng mà khi linh lực đánh vào chúng nó, ngoại trừ khiến chúng nó vang lên âm thanh 'tê tê' ra thì cũng không có hiệu quả gì.
"Cũng không được?" Vu Hoan nhìn Thiên Khuyết Kiếm, vẻ mặt ghét bỏ, sao lại vô dụng chứ?
Ném Thiên Khuyết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-1-ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/181924/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.