Edit by Thanh tỷ
Chương 116: Tra hỏi
Dù sao Vương Tam cũng là người đã lăn lội ngoài xã hội vài năm, gã khẽ cắn môi nhìn đám người Tần Nhất, uy hiếp: "Bọn mày tốt nhất đừng đụng đến tao, nếu không tao sẽ khiến bọn mày phải trả cái giá đắt."
Nghe được lời Vương Tam nói, cái tay đang vuốt ve Tiểu Lam của Tần Nhất dừng một chút, nhếch miệng cười trào phúng.
Lâm Thanh vẫn như cũ cười tủm tỉm, nhưng trong mắt hồ ly mê người lại lộ ra quang mang nguy hiểm: "Ái chà, uy hiếp bọn tôi cơ à, tôi thật sự thấy hơi sợ rồi đấy."
Nói xong, biểu cảm trên mặt Lâm Thanh liền thay đổi. Anh ta bóp lấy cổ Vương Tam, nụ cười trên mặt biến mất không thấy đâu, trên tay càng dùng sức.
Vương Tam cảm giác bản thân sắp bị bóp ngạt thở, không khí trong phổi càng ngày càng ít. Lúc này gã ta mới hiểu được, sẽ không có bất kỳ kẻ nào tới cứu gã, mà đám người trước mắt này rất có thể sẽ trực tiếp ra tay gϊếŧ gã
Không có người nào không tiếc mạng của mình, Vương Tam gã càng yêu mạng hơn. Rốt cuộc đến lúc không chịu được nữa, gã hé miệng, đứt quãng nói: "Đừng, đừng gϊếŧ, tôi, tôi nói, cái gì tôi cũng nói."
Vân Hoán cho Lâm Thanh một ánh mắt, Lâm Thanh bĩu môi, buông tay ra.
Vương Tam ngồi bệt xuống đất, không ngừng hít từng ngụm từng ngụm không khí, trong mắt hiện lên sự sợ hãi. Đám người này trong mắt gã đều chỉ là một đám thanh niên trẻ tuổi choai choai chưa trải sự đời, nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-1-edit-mat-the-trong-sinh-nu-vuong-de-thieu-quy-xuong/2070044/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.