Edit by Tiểu Mạn
o0o
"Đong!"
Tiếng tim đập vang lên một cách nặng nề. Trên chiếc giường trạm trổ hoa văn, Tô Diêu chợt mở mắt ra.
Ánh mắt nàng đen nhánh thâm trầm như đêm, từng cái từng cái lạnh lẽo sắc nhọn giống như tia chớp cắt qua bầu trời.
"Vương phi, người xem, tiểu thư tỉnh rồi!" Một giọng nói vui sướng vang lên.
Người phụ nữ mặc trang phục có họa tiết hoa chầm chậm tới gần, bà ta mặc váy lụa xanh biếc, trên váy điểm xuyết những đóa hoa mẫu đơn lớn ung dung mà sôi nổi, búi tóc trên cao, trâm cài phượng hoàng bằng vàng sáng rực rỡ, lấp lánh: "Nghi Hoa, con cứ nửa tỉnh nửa mê như vậy làm mẫu thân rất lo lắng!"
Nghi Hoa?
Tô Diêu chậm rãi quay đầu, ánh mắt chậm rãi dừng lại ở người phụ nữ mặc trang phục hoa.
Ánh mắt lạnh băng rơi xuống người Vinh Vương phi, mang theo hàn ý thâm nhập vào cốt tủy.
Người phụ nữ lau nước mắt: "Hài nhi chớ hoảng sợ, con từ trên lưng ngựa rơi xuống ngã bị thương đầu, bởi vậy trong lúc này không nhớ được quá nhiều. Nơi này là Vinh Vương phủ, con là nữ nhi của ta, đại tiểu thư Vinh Vương phủ Mộc Nghi Hoa."
Tô Diêu từ từ vươn tay về phía Vinh Vương phi, đôi tay này thon dài đầy tinh tế, chỉ là tầng tầng lớp lớp móng tay bị đứt gãy, cùng lòng bàn tay mang theo vô số vết thương.
Vinh Vương phi mỉm cười, nhẹ nhàng cầm lấy tay Tô Diêu: "Con, đứa nhỏ này..."
Lời còn chưa dứt, Tô Diêu đột nhiên dùng sức, một tay đánh đổ Vinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-1-gian-phi-nhu-thu-da-kieu/1260064/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.