Editor: Nha Đam
Cái quái gì thế?
Cô vẫn không nhúc nhích đứng ở tại chỗ.
Giống như đang ngẩn người.
Hướng Bắc Trì mỉm cười với Phong Thiển, "Tiểu Thiển, tớ mang bữa sáng cho cậu."
Phong Thiển: "......"
Tiểu...... Tiểu Thiển!
Ta cùng ngươi không thân, đừng gọi bậy!
Tuy rằng thanh âm Hướng Bắc Trì thực nhẹ, chính là hiện tại toàn bộ lớp an tĩnh như tờ......
Nói cách khác, tất cả mọi người đều nghe được âm thanh kia "Tiểu Thiển".
Cả lớp nháy mắt nổ tung oa.
"Các ngươi nghe thấy được sao? Một học bá dốc lòng cầu học* gọi một học sinh chuyển trường Tiểu Thiển?"
*dốc lòng cầu học: quyết tâm học hành (có thể hiểu cách khác là chỉ quan tâm học hành)
"Thật thân mật a......"
"Học bá dốc lòng cầu học cùng Phong Thiển là quan hệ gì?"
"Ha hả, học sinh chuyển trường này cũng thật có năng lực, lúc này mới có mấy ngày a, khiến cho Hướng đại thiếu gia xem với con mắt khác."
"Ta sao có thể nghe chua như vậy"
Kỷ Miên ngồi ở trong một góc thân thể cứng đờ, ngơ ngác mà ngẩng đầu nhìn về phía Phong Thiển.
Bọn họ......
Quan hệ tốt như vậy sao.
Thiếu niên tồn tại ở trong một góc người khác không nhìn thấy hơi hơi rũ xuống lông mi mảnh dài, che khuất sự cô đơn không thể phát hiện trong đáy mắt.
Phong Thiển mặt không biểu tình mở miệng.
"Lấy đi."
Cô nói mặt không có một chút lưu tình để cho Hướng Bắc Trì.
Không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-1-mau-xuyen-dien-ha-nha-ta-co-chut-ngoan/1321374/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.