Editor: Nha Đam
Làm giám thị nhiều năm như vậy, hắn lần đầu gặp một học sinh cao tam ở kỳ kiểm tra có thể nghênh ngang ngủ như vậy.
Lúc này mới qua thời gian bao lâu?
Chưa đến một nửa thời gian!
Đứa nhỏ này không có bao nhiêu không coi trọng kỳ kiểm tra.
Ấn tượng của Phong Thiển ở trong lòng thầy giám thị nháy mắt giảm một phần.
Phong Thiển mê mang mà chớp chớp mắt, con ngươi xinh đẹp mờ mịt một tầng hơi nước mỏng, hiển nhiên là bộ dáng chưa tỉnh ngủ.
Cô cúi đầu, chậm rì rì mà đem bài thi bày ra, bằng phẳng.
Phong Thiển ngửa đầu nhìn về phía thầy giám thị.
"Thưa thầy, em đã làm xong."
Phong Thiển vừa nói xong, những bạn học khác còn ở trong phòng học đang múa bút thành văn tay cầm bút không hẹn mà cùng mà run lên một chút.
Bọn họ thần kỳ mà nhìn Phong Thiển.
Bạn học à, cậu là thần tiên sao?
Đây chính là bài thi ngữ văn!
Không cần nói cho tôi, cậu dùng thời gian một giờ viết xong đề mục cơ sở, đọc lý giải thêm viết văn?
Có lầm hay không?
Một giờ chỉ đủ cho bọn họ viết xong một bài làm văn thôi!
Thầy giám thị nheo nheo mắt, nhìn lướt qua bài thi của Phong Thiển.
Trên bài thi của cô xác thật rậm rạp tràn ngập đáp án, hơn nữa chữ viết một chút cũng không qua loa, ngược lại thập phần tinh tế xinh đẹp.
Mở đến bài viết văn phản diện, cũng là như thế.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-1-mau-xuyen-dien-ha-nha-ta-co-chut-ngoan/1321384/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.