Editor: Nha Đam
Tuổi thọ của nhân ngư dài hơn so với con người.
Tuổi thọ của nhân ngư Bình thường dài nhất có thể đạt 300 năm, mà Ariel lại là một ngoại lệ. (Edit từ đầu đến giờ bà tác giả ít xưng tên của tiểu mỹ nhân ngư, suýt quên mất tên nam9 thế giới này là Ariel 😂 )
Hắn có được 500 năm tuổi thọ.
Chính là, tuổi thọ dài có ích lợi gì?
Trong biển sau màu xanh này, cuồn cuộn mà tĩnh mịch.
Giống như cái lồng gian lớn.
Chậm rãi quên đi một sinh mệnh.
Ariel bắt đầu từ ngày hắn sinh ra, đáy lòng vẫn luôn có thanh âm nói cho hắn.
Cả đời này hắn phải đợi một người.
Là ai vậy?
Về sau, hắn gặp cô.
Vì thế, sáng tỏ thông suốt.
Hắn muốn có được cô.
Vĩnh viễn có được.
Chẳng sợ cái giá phải trả là gì, chỉ còn một phần mười tuổi thọ, chịu đựng xương giống như bị vạn tiễn xuyên tâm.
Chỉ cần...... Có thể được cô ấy.
Chút cái giá phải trả này, không tính cái gì......
-
Buổi sáng khi Phong Thiển tỉnh lại, bên người lại không thấy bóng dáng của người nọ.
Cô chớp chớp mắt.
Đêm qua mảnh nhỏ quấn lấy cô, càng muốn ôm cô ngủ.
Phong Thiển thỏa hiệp.
Mặc kệ hắn.
Tiểu mỹ nhân ngư ngây thơ như vậy, chỉ biết hôn hôn, ôm ngủ cũng không có gì ghê gớm.
Phong Thiển ngây ngốc, từ trên giường đứng lên, thay áo ngủ.
Cô ngáp một cái, chậm rì rì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-1-mau-xuyen-dien-ha-nha-ta-co-chut-ngoan/1321537/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.