Editor: Nha Đam
Phu xe bên ngoài nghe thấy động tĩnh thì vội cung kính kéo rèm xe ra.
Sau đó......
Mọi người nhìn thấy vị Quốc sư trẻ tuổi tuyệt thế vô song bước xuống xe ngựa, trên tay ôm một bé gái mặc áo hồng.
Quốc sư đại nhân đích thân ôm cô gái nhỏ xuống xe ngựa, không nghi ngờ gì nữa lại gây ra một cú sốc khác.
Bàn tay nhỏ của Phong Thiển kéo cổ áo Mộ Bạch, chớp mắt và hơi nhìn xung quanh.
Đây là Học viện Hoàng cung?
Mộ Bạch bước sang một bên, nhẹ nhàng đặt cô xuống, nắm lấy bàn tay mềm mại của cô.
Cô gái nhỏ được dắt một cách ngoan ngoãn.
Mộ Bạch lặng lẽ dẫn con nhỏ vào trường.
Khi phu tử nhìn thấy Quốc sư, ánh mắt cũng lộ ra vẻ ngưỡng mộ, giọng nói có chút cổ quái: "Lão thần bái kiến Quốc sư."
Thiếu niên khẽ nói: "Phu tử không cần đa lễ."
Nói xong, thiếu niên lại đưa mắt nhìn cô, "Tiểu Thiển Nhi ở trường phải ngoan ngoãn, nghe lời phu tử nhớ chưa."
Quốc sư nhẹ giọng nói, phu tử nhìn kĩ cô bé mà Quốc sư đưa tới.
Cô bé lớn lên xinh đẹp, đôi mắt cũng rất có linh khí.
Hắn ân cần nói: "Tiểu tiểu thư có thể tự mình tìm một chỗ mà mình thích."
Lời của phu tử vừa rơi xuống, Quân Kỳ đang ngồi ở hàng ghế đầu đã sớm không kìm nén được, cuối cùng cũng tìm được cơ hội nói: "Thiển Thiển, ngồi bên cạnh ta đi!"
Phong Thiển: "?"
Cô sững sờ, ánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-1-mau-xuyen-dien-ha-nha-ta-co-chut-ngoan/485238/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.