Chuyển ngữ: Wanhoo
Nghi Thành rất phồn hoa, là một thành thị ngang ngửa kinh thành. Kinh thành toàn là quan to hiển hách, thế nhưng ở Nghi Thành toàn là người có tiền, là một cái thành nhà giàu bay đầy trời.
Hai cô gái quần áo rách rưới kéo một chiếc xe đẩy tàn tạ, trên chiếc xe đẩy để một cái chiếu rơm bọc cái gì đó, hở ra một đôi chân bẩn thỉu, nhìn là biết dưới lớp cỏ là người chết.
Trông thấy hình ảnh này, tất cả mọi người đều tự động tránh xa bọn họ.
Người kéo xe đẩy chính là Ninh Thư và Nguyệt Lan, nằm trên xe đẩy giả chết đương nhiên là anh bạn ám vệ.
Ninh Thư mệt muốn chết, lấm lét nhìn trái nhìn phải tìm một nơi náo nhiệt rồi dừng xe đẩy. Hợp sức với Nguyệt Lan khiêng anh bạn ám vệ trên xe đẩy đặt xuống đường cái, sau đó lôi một tấm ván ghi "Bán mình chôn cha" ra.
Ninh Thư quỳ rạp xuống người ám vệ, gào khóc, "Cha ơi cha, con gái có lỗi với cha, con xin lỗi cha."
"Tiểu thư người đừng đau lòng, lão gia trên trời có linh thiêng sẽ nhìn thấy tấm lòng hiếu thảo của tiểu thư." Nguyệt Lan khuyên nhủ Ninh Thư sau rồi cũng nhào xuống người ám vệ, rên rỉ: "Lão gia ơi, ngài chết thảm quá, lão gia ơi lão gia."
Trông thấy vị trí Nguyệt Lan ôm có hơi mẫn cảm, Ninh Thư đoán đó là chỗ chú chim nhỏ của ám vệ. Nguyệt Lan chẳng hề hay biết vẫn cứ kêu như sắp chết đến nơi.
Ninh Thư cảm thấy chỗ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-1-ninh-thu-rat-la-lap-di/1307409/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.