Tác giả: Rất Là Lập Dị
Chuyển ngữ: Wanhoo
Ninh Thư bắt đầu cuộc sống ở cữ khổ sở. Không được tắm cũng không được gội đầu, thậm chí bà Tô còn không muốn cho Ninh Thư đánh răng, thật sự là Ninh Thư không chịu nổi.
Trong thời gian nằm viện không có bất cứ người nhà họ Tiêu nào đến thăm cô. Dù gì cô cũng là con dâu nhà họ Tiêu mà? Vậy mà cô cảm thấy nguyên chủ Tô Nhiễm giống như người vô hình, không có cảm giác tồn tại ý?
Đã như thế vẫn không chịu ly hôn, ly hôn rồi ai đi đường nấy chẳng phải tốt hơn à? Cứ kiểu này mệt không?
Cứ tình hình này hẳn là Tiêu Diễn sẽ biến cô thành vợ cũ và vẫn cưới Tô Manh vào nhà như ban đầu mất.
Cô nhớ đến mong muốn của nguyên chủ mà chỉ biết nhận xét rằng không làm gì hết là khỏi phải chết. Dây dưa với nam nữ chính đồng nghĩa đâm đầu vào chỗ chết đó.
Nhà họ Tiêu thờ ơ với con gái trong khi mình đây thì vất vả cả ngày lẫn đêm, ăn không ngon ngủ không yên chăm sóc con gái trong viện, đã khiến bà Tô vô cùng khó chịu. Điều này khiến người chứng kiến là Ninh Thư bắt đầu cảm động. Nguyên chủ nên nhìn đi, có nhiều người quan tâm cô ấy như vậy cớ sao phải đâm đầu vào một gã đàn ông mà mình không nắm bắt được.
Bà Tô nhìn con gái rượu mà buồn rầu, bà làm gì cũng suy nghĩ trước sau, bà sợ động chạm đến nỗi đau mất con của con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-1-ninh-thu-rat-la-lap-di/1307557/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.