"Em..."
"Sao, tôi sao hả?" Thấy anh tức giận như thế này cô càng muốn trêu đùa anh hơn, cô cảm thấy rất vui khi trêu người đàn ông này hoặc có thể khẳng định cô cảm thấy hạnh phúc và...yêu người đàn ông này rồi
"Nếu em còn như thế nữa, tôi không chắc tối sẽ làm gì em đâu"
"Anh dám"
"Sao tôi không dám" Anh vênh mặt thách thức cô khiên cô không nhịn nổi mà cười một cái
Tự nhiên suy nghĩ trong đầu chưa có ý định gì mà tự nhiên nói ra "Trông anh như thế này dễ thương lắm"
Nghe thấy cô nói như vậy thì anh đứng hình, cơ mặt cực kì căng luôn, cô nói sai gì hả.
Rõ ràng cô đang khen anh dễ thương mà, không chịu dược cô buột miệng hỏi "Anh sao vậy?"
Lúc đó anh mới nói "Đàn ông không có khái niệm dễ thương"
Cô mỉm cười, đâu phải cô nói với anh lúc nào anh cũng dễ thương đâu, khi ở công ty mặt anh phải gọi là lạnh đến mức cô muốn đóng băng luôn ấy "Tôi thấy mặt khác của anh mà"
"Em thấy được thì tốt" Anh mỉm cười rồi kéo cô ngồi vào lòng mình, cô cũng không muốn phản kháng, ngồi vào lòng người đàn ông này thật ấm áp, cô như một nàng công chúa được bao bọc vậy.
Cảm giác này rất tốt và cô muốn khoảnh khắc này chậm lại vậy nhưng ông trời lại trêu ngươi cô.
Ngay cái khoảnh khắc cô cảm thấy ấm áp nhất và muốn thổ lộ tình cảm của mình thì...
"Thực ra tôi...."
"King coong"
"Thiếu gia, là....là Triệu tiểu thư" Anh vừa nghe thấy từ này thì hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-1-ten-tong-tai-lam-chuyen/190117/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.