Editor: Đào Tử
__________________________
Mẫn Diệc Chu là bị sắc quỷ mê hoặc nên vô ý ngã lầu chết.
Nếu muốn đến chỗ Phong Đô Đại Đế tính sổ sách thật, thì cái mạng người này cũng tính lên đầu con sắc quỷ kia.
Bùi Diệp bắt gặp vẻ mặt tuyệt vọng mất hết tinh thần của Mẫn Diệc Chu, hỏi, "Âm sai câu hồn không tới mang cậu đi?"
Mẫn Diệc Chu không trả lời, Chu Dương nói, " Âm sai đại ca rất dễ nói chuyện, hỏi Diệc Chu có muốn đi Phong Đô hay không, cậu ấy không nguyện ý nên âm sai cũng không ép buộc, chỉ đăng ký xếp hàng đầu thai. Nam quỷ mà, trình độ trọng nữ khinh nam của âm phủ cực kì lợi hại. . .Nơi này là X đại địa bàn của giáo sư An, bình thường cô hồn dã quỷ ở đây rất an toàn, không dám hành động lỗ mãng. Diệc Chu huynh đệ chắc có tâm nguyện chưa hoàn thành, không muốn chấp nhận hiện thực. . ."
Chung quy ai muốn chấp nhận sự thật rằng mình đã chết chứ?
Năm đó thời điểm Chu Dương vừa chết, hắn cũng vô cùng đau khổ.
Khi cha mẹ già nua sau một đêm ôm thân thể ngã lầu của hắn gào khóc thương tâm, Chu Dương đã từng không màn đến ánh nắng thiêu đốt thân thể ôm lấy bọn họ luống cuống an ủi.
Nói với bọn họ, con của họ quá vô dụng!
Nhưng âm dương cách biệt, hắn mãi mãi dừng lại ở tuổi hai mươi hai, không còn ngày mai.
Tình cảnh của Mẫn Diệc Chu thảm hơn Chu Dương nhiều.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-1-xuyen-cham-sau-khi-dai-lao-ve-huu/2471708/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.