Editor: Đào Tử
________________________
"Đồng chí cảnh sát, hiện tại là tình huống gì đây?"
Thành viên đoàn phim trốn sau lưng cảnh sát Đường và diễn viên biết võ, vẻ mặt ngơ ngác duỗi cổ về phía căn phòng.
Cảnh sát Đường có khổ khó nói.
Ông biết chết liền!
Đạo diễn hỏi ông ông biết hỏi ai?
Lúc này đạo diễn nhìn Phong Đô Đại Đế trường thân ngọc lập* thở dài.
_ "Trường thân ngọc lập": câu nói này theo nguyên bản từ xưa là dùng để chỉ những người con gái có vóc dáng thon thả, làn da trắng mịn, thanh thoát như ngọc. Nhưng theo thời gian và quá trình biến hóa của ngôn ngữ, câu nói này thời nay thường dùng để miêu tả đàn ông vóc dáng cao lớn, "ngọc lập" hiểu là dáng người thẳng tắp, mạnh mẽ rắn rỏi.
"Gương mặt này thật ưa nhìn, hoàn toàn phù hợp với hình tượng nam chính trong tưởng tượng của tôi, nếu không phải...Tôi thực sự muốn hỏi y có muốn debut hay chăng..."
Phó đạo diễn lặng lẽ thêm một câu.
"Vừa rồi hình như tôi nghe cậu ta xưng là 'Trẫm' ?"
Hoa Quốc huỷ bỏ chế độ phong kiến đã mấy chục năm, lại còn tên hoang tưởng tự xưng là "Trẫm" ?
Đám người nghe phó đạo diễn nói, đồng loạt rơi vào trầm tư rõ lâu.
Đạo diễn kinh sợ hít khí lạnh.
"Chẳng lẽ là Diêm Vương gia?"
Diêm Vương gia trong phim truyền hình trước giờ đều mặt đen, hung hãn hoặc mặt chữ quốc oai phong lẫm liệt, phối hợp với bộ cổ trang rẻ tiền lòe loẹt mang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-1-xuyen-cham-sau-khi-dai-lao-ve-huu/2471850/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.