Edit: Nại Nại
(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___
Thật đúng là ăn rồi?
Khóe miệng Vu Hoan giật giật, lệnh bài kia sờ lên xúc cảm không rồi, nhưng không có linh lực gì dao động mà?
"Chi chi?" Còn không?
Thú nhỏ chưa đã thèm.
Vu Hoan liếc nó một cái, sờ sờ lên người ba người còn lại nhưng mà trên người ba người này không có lệnh bài.
"Không có." Vu Hoan buông tay.
Thứ mà nó có thể nhìn trúng, chắc cũng không phải cải trắng, sao có thể cho mỗi người một cái chứ!
"Chi chi chi chi..." Thú nhỏ thất vọng cuối thấp đầu xuống.
"Đó là cái gì?" Vu Hoan ngồi xổm bên cạnh thi thể, thú nhỏ ngồi xổm trên thi thể, một người một thú cứ mắt lớn trừng mắt nhỏ, tình cảnh thật quỷ dị.
Thú nhỏ đi một vòng trên thi thể: "Chi chi chi chi chi chi..."
Vu Hoan: "..." Nghe không hiểu! Đờ mờ!
Thôi đi, dù sao cũng không có tác dụng gì với nàng.
Vu Hoan bế thú nhỏ lên, oán giận bĩu môi lải nhải: "Thật không biết ngươi ăn thứ gì, lâu như vậy mà ta có thể không nuôi hỏng ngươi, ta cũng thật bội phục bản thân ta."
"Chi chi chi chi..." Thú nhỏ kháng nghị, từ trước đến nay nó chưa từng ăn no!
"Đừng quậy." Vu Hoan ấn thú nhỏ xuống, dư quang quét đến những người đang nằm trên đất: "Ngươi đạp người còn rất lợi hại, nháy mắt đã hạ gục. Nhưng còn chảy máu, sau này ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-2-ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/1520256/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.