Edit : Nại Nại
(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___
"Lời này nói không sai, bổn thiếu gia muốn cứu đã sớm cứu."
Vu Hoan liếc Thần Phong một cái, con hàng này có ân oán với Tư Hoàng, hắn cứu mình mới là lạ.
"Đi thôi." Vu Hoan duỗi tay kéo tay Dung Chiêu, đầu ngón tay vừa mới đụng tới hắn, Dung Chiêu đột nhiên tránh đi, ánh mắt có chút lập lòe.
Vu Hoan: "..." Làm cái gì?
Mới ra có một lát, chạm vào cũng không cho chạm rồi?
"Oáp..." Thần Phong ngáp một cái, thay đổi tư thế đứng: "Không bằng, chúng ta làm giao dịch đi?"
"Ta từ chối." Vu Hoan không hề suy nghĩ đã cự tuyệt.
Nhưng Dung Chiêu lại ngẩng đầu lên, nhìn thẳng Thần Phong.
"Xem ra, Tư Hoàng ở trong lòng ngươi đúng là không bình thường. Cũng không biết..."
Sắc mặt của Dung Chiêu chợt lạnh xuống dưới, nam nhân Tư Hoàng kia...
Mỗi lần nhớ đến hình ảnh hắn ôm ôm ấp ấp với Vu Hoan, còn đùa giỡn Vu Hoan, hắn liền không nhịn được mà tức giận, muốn chém Tư Hoàng.
Sắc mặt Vu Hoan chưa đổi, nhưng giọng nói lại lạnh không ít.
"Thần Phong, tốt nhất ngươi đừng gộp ta và Tư Hoang cùng chung một chỗ, bằng không..." Vu Hoan cười cười âm trầm, không có nói tiếp.
"Không hổ được Tư Hoàng coi trọng, không hề nói khác một chữ." Quan hệ của hai người này thật là càng ngày càng thú vị.
Vu Hoan hừ một tiếng, cưỡng chế kéo Dung Chiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-2-ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/1520322/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.