Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Kỳ Nguyệt chỉ đành cùng Cố Hoài đi luyện kiếm trước.
Tuy Cố Hoài từng nói anh là dân nghiệp dư, nhưng sau khi cùng anh giao đấu mấy chiêu, Kỳ Nguyệt phát hiện anh phối hợp cơ thể rất tốt, động tác linh hoạt dứt khoát, không hề dây dưa dài dòng, lộ ra sự bá đạo không tương xứng với phong cách thường ngày của anh.
Phong cách này...
Sao lại giống phong cách của cô quá vậy?
Thói quen dùng kiếm, lộ trình phản đòn quả thật giống y như bản sao của cô, ngay cả những động tác nhỏ và chi tiết cũng giống nhau như đúc, cảm giác quen thuộc của ba năm trước lại ùa về.
Kỳ Nguyệt đang nghĩ vậy, mũi kiếm của Cố Hoài đột ngột chuyển hướng, tấn công vào hạ bộ của cô.
May mà Kỳ Nguyệt phản ứng nhanh, né được công kích của anh trong gang tấc.
Cùng lúc đó, Kỳ Nguyệt cũng phát hiện chiêu vừa rồi của Cố Hoài là...
"Mãnh hổ xuống núi?"
Còn là một chiêu mãnh hổ xuống núi cực kì hoàn hảo.
Ba năm trước, lúc Cố Hoài so tài với Sở Mộ Phàm, lúc ấy có một chiêu rất giống mãnh hổ xuống núi, nhưng cuối cùng là cô nhìn lầm, lúc ấy Cố Hoài còn bị Sở Mộ Phàm làm bị thương cổ tay.
Nhưng lúc này, chiêu mà Cố Hoài dùng thật sự là chiêu đó?
Sao lại thế này?
Chẳng lẽ chỉ là trùng hợp?
Trong lúc Kỳ Nguyệt còn đang ngây người, Cố Hoài lại liên tục dùng vài chiêu, mà chiêu thức nào cô cũng rất quen thuộc.
Tất cả đều là...
Những chiêu thức do cô tự nghĩ ra.
Kỳ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-2-mat-trang-trong-vong-tay-toi/54925/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.