Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Tống Thu Thu vừa dứt lời, Giang Lãng liền im bặt, thân thể cũng cứng đờ.
Trời ạ, anh nói thẳng ra rồi!!!
Xong rồi xong rồi! Sao anh lại tùy tiện nói thẳng ra vậy!
Việc này không giống kế hoạch của anh!
Bài luận văn tỏ tình dài ba nghìn chữ còn chưa kịp thuộc!
Thảm đỏ vẫn chưa được trải!
Mấy trăm quả dưa hấu còn chưa chuyển đến!
Thu Thu đột nhiên đến đây, vậy kế hoạch mà anh sắp xếp vô ích rồi hả?
Vậy sao được!
Giang Lãng tuyệt vọng ôm đầu: "Cầu... cầu hôn... Không phải... Kế hoạch của anh vẫn chưa chuẩn bị xong... A a a lão Cố! Lão Cố, bây giờ tớ nên làm gì bây giờ a a a?"
Anh có thể làm lại từ đầu không a a a!
Kỳ Nguyệt thật hết chỗ nói, đến giờ này mà còn suy tính kế hoạch gì nữa: "Kế hoạch không đuổi kịp biến hóa! Đời người vốn vô thường biến ảo, đừng cứ dựa vào kế hoạch!"
Cố Hoài tỏ vẻ hoàn toàn tán thành với ý kiến của vợ mình, trực tiếp ném cho Giang Lãng bốn chữ: "Tùy cơ ứng biến."
Khóe miệng Giang Lãng hơi giật, đúng vậy đúng vậy, vợ cậu rất biết cách tùy cơ ứng biến đấy! Tùy cơ ứng biến cầu hôn ké luôn còn gì!
Cậu có biết đều nhờ phúc của tôi không hả!
Cậu thật đáng chết! Thật đáng chết
Lăng Phong cũng nhìn không nổi, vội đưa bó hoa lớn được chuẩn bị từ trước cho Giang Lãng: "Đi đi! Ít nhất cậu cũng phải biết sao chép bài làm chứ?"
Tô Tiểu Đường: "Đúng vậy! Cậu đừng lẫn lộn đầu đuôi, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-2-mat-trang-trong-vong-tay-toi/54929/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.