Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Nguyệt bảo khí phách quá đi!
Trong một góc, Tô Tiểu Đường kích động tới mức trái tim muốn ngừng đập.
Tô Tiểu Đường: "Đúng là sơn trùng thủy phúc nghi vô lộ, liễu ám hoa minh hựu nhất thôn* mà!"
(*) Hai câu thơ trích từ Du Sơn Tây Thôn của Lục Du, có nghĩa là: Núi cùng nước tận ngỡ đã là đường cùng rồi, không ngờ dưới bóng liễu hoa tươi phía trước lại có một thôn khác.
Tống Thu Thu: "Thấy chưa hai điểm! Người yêu đương mất não nhất là Nguyệt bảo nhà tôi! Ai cũng đừng hòng tranh với Nguyệt bảo!"
Giang Lãng: "Đang chơi trò tàu lượn siêu tốc à?"
Lăng Phong: "Ôi tớ hiểu rồi, độ mất não của bạn học khoai tây trước mặt Cố Hoài chẳng đáng nhắc tới đâu, Cố Hoài bị bạn học khoai tây ăn sạch sành sanh rồi!"
Giang Lãng: "Còn phải nói nữa sao! Lúc Kỳ Nguyệt nói chia tay, IQ của lão Cố tụt xuống âm, lòng loạn cào cào. Kết quả người ta chỉ mới hôn một cái, cậu ta đã bình tĩnh rồi! Về sau nếu anh đây yêu đương, nhất định sẽ không não tàn như thế!"
...
Kỳ Nguyệt nói xong cũng thấy ngại ngùng: "Tớ... tớ không có ý gì khác... chỉ vậy thôi. Tớ chắc chắn sẽ tôn trọng quyết định của cậu, cho nên mới hỏi cậu. Cố Hoài, thật ra thời gian chúng ta chọn để yêu không thích hợp cho lắm, vừa yêu đương đã gặp phải tốt nghiệp và ngã rẽ tương lai. Rất nhiều chuyện chúng ta đều chưa kịp lập kế hoạch, đương nhiên, là do tớ sai, do tớ quá sốt ruột, chưa suy xét gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-2-mat-trang-trong-vong-tay-toi/54953/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.