Editor: Nhất Dạ Diễm Vũ
*** ***
Sưu Thần Hào trong lòng đau.
Lão tử mạo hiểm lớn như vậy, nói xấu Chiến Thần đại nhân, đều chỉ vì toàn tâm toàn ý dỗ tiểu gấu con nhà cô, kết quả cô nháy mắt liền hòa hảo???
Sưu Thần Hào quả thật mục trừng cẩu ngốc.
Nữ nhân các cô, thật sự là không thể hiểu nổi!
—
[Bản dịch này được đăng tại truyenwiki1.com/user/Nhatdadiemvu]
Phồn Tinh không chịu ăn tinh hạch.
Tần Liệt vẫn luôn lặng lẽ tìm kiếm những biện pháp khác để giúp cô kích phát dị năng, nhưng từ đầu đến cuối đều không thu hoạch được gì.
Chuyện đáng mừng duy nhất chính là, suốt bảy năm mạt thế, Phồn Tinh cũng không hư thối như các tang thi khác.
Cho đến một ngày.
Tiểu tang thi ủy khuất đến trước mặt Tần Liệt, trái ngửi ngửi phải ngửi ngửi, sau khi không ngửi thấy mùi kỳ lạ gì trên người hắn, liền đặc biệt tủi thân nói: "Tần Liệt, tôi giống như, thối."
Cô giống như thối.
Trên người có một cỗ hương vị kỳ quái, như cá chết để nhiều ngày chưa kịp ăn.
Trong lòng Tần Liệt lộp bộp một tiếng.
Dự cảm xấu nháy mắt quét qua toàn thân, việc mà hắn sợ hãi nhất mấy năm nay, cuối cùng đã đến.
"Tắm rửa, vẫn không sạch sẽ." Phồn Tinh tiếp tục cáo trạng.
Cô cũng không biết, tại sao lại, thối.
Tức giận!
"Không sao, chúng ta cứ làm bộ như không ngửi thấy, được không?" Trong lòng Tần Liệt nói không nên lời là tư vị gì.
Phồn Tinh: "? ? ?" Còn có thao tác như vậy sao?
Hai năm trước, Tần Liệt đã ở bên ngoài góp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-2-nhan-vat-phan-dien-hom-nay-cung-that-ngoan/2071920/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.