Editor: Nhất Dạ Diễm Vũ
*** ***
Hàn Nguyệt lặng lẽ lau súng, ánh mắt lạnh lẽo mang theo chút khoái ý.
Nam nhân cô ta không chiếm được, đến cuối cùng lại bị cô ta hại chết, như vậy cũng khá tốt.
Nếu Tần Liệt biết, chính vì từ trước tới nay hắn lãnh đạm cự tuyệt, nên cuối cùng mới dẫn đến tử vong, cũng không biết hắn có hối hận hay không?
Tần Liệt đeo một chiếc túi cực lớn, đem vật tư thu thập đến gọn gàng ngăn nắp bỏ vào trong, tận lực tiết kiệm không gian.
Thời điểm đi qua quầy rượu, liền lấy một chai rượu trân quý nhét vào sườn ba lô, thuận tiện chém luôn một con tang thi đang lao về phía mình.
Cha hắn thích uống rượu, nếu không phải rượu ngon sẽ không chịu uống. Bình rượu này được ủ nhiều năm, đem về cho ông, chắc chắn ông sẽ rất vui vẻ.
Lại thuận tiện ghé quầy châu báu lấy một chiếc vòng tay, nhét vào ngăn kéo ba lô, vừa nhìn liền biết là muốn tặng cho quý phu nhân lớn tuổi.
Ở thời mạt thế, tiền tài chẳng khác gì giấy vụn.
Cho dù là tiểu đội dị năng giả tới thu thập vật tư, cũng sẽ không lấy những thứ vô dụng này.
Dù sao mạng sống mới là quan trọng nhất, lấp đầy bụng còn gian nan, ai mẹ nó còn đi lung tung làm loạn những thứ khác?
Nhưng mỗi một lần Tần Liệt ra ngoài, hắn đều sẽ mang về vài thứ cho lão gia cùng phu nhân Tần gia, có đôi khi là mỹ phẩm dưỡng da, có đôi khi là quần áo, có đôi khi lại là rượu.
Hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-2-nhan-vat-phan-dien-hom-nay-cung-that-ngoan/2071992/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.