Editor: Đào Tử
_____________________________
Một phần di thư dính máu đã biến thành màu đen, ngửi thử có một mùi không nói ra được.
Bùi Diệp mở phong bì, lấy giấy viết thư bên trong ra.
"Tỷ không thấy được."
Lúc này, bên tai truyền đến giọng nói lãnh đạm đặc hữu của Ngọc Cẩn chân nhân.
"Tỷ còn chưa thấy cơ mà, làm sao Ngọc Cẩn sư đệ biết không nhìn thấy?"
Ánh mắt Bùi Diệp từ giấy viết thư chuyển hướng Ngọc Cẩn chân nhân.
"Theo lẽ thường, trong di thư hẳn là sẽ có manh mối, nếu không tỷ làm sao đưa thi cốt của hắn về cố hương an táng?"
Ngọc Cẩn chân nhân nói: "Bởi vì thiên cơ."
Thiên cơ?
Cái này có quan hệ gì với thiên cơ?. ngôn tình hài
Bùi Diệp không tin giơ giấy viết thư trước mặt lật qua lật lại nhìn mấy lần.
Mấy tờ giấy cũng dính máu biến thành màu đen, thế mà thật không có một chữ!
"Thiên cơ?" Bùi Diệp nhướng mày, "Thiên cơ vì sao phải che đậy di thư con rối lưu lại?"
Trải qua bốn phó bản trò chơi trước, Bùi Diệp tự giác mò được lối mòn.
Trong này tuyệt đối có chuyện!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-2-xuyen-cham-sau-khi-dai-lao-ve-huu/490161/chuong-661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.