Edit : Nại Nại
(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___
Giao Long muốn tung cánh, nhưng rất nhanh đã phát hiện nó quá ngây thơ rồi.
Không, là nó xem thường loài người vô sỉ trước mặt này.
Vu Hoan thu hồi Thiên Khuyết Kiếm vào trong ngực, cười như không cười nhìn Giao Long đang không ngừng lăn lộn cánh của mình muốn bay lên trời.
"Đừng uổn phí sức lực nữa, ngoan ngoãn trả lời mấy câu hỏi của ta, ta bảo đảm không làm khó ngươi!"
Giao Long: "..." Nó từ chối, từ chối!
Buông nó ra, loài người vô sỉ!
Quá vô sỉ!
Vu Hoan nhún nhún vai: "Không muốn thì thôi, dù sao ở đây khẳng định không phải chỉ có một con thú biết nói tiếng người như ngươi, ta giết ngươi trước, sau đó đi tìm con thú khác."
Giọng nói kiều mềm còn chưa dứt thì kim quang mạnh mẽ xuất hiện, thoáng như tia chớp lao về phía Giao Long, Giao Long còn chưa kịp phản ứng, kim quang kia đã đánh vào trên người nó.
Xèo xèo...
Như axit hắt lên làn da, sau một trận chói tai vang lên, nó mới cảm giác được nổi đau xuyên tim lan tràn đến toàn thân.
Tiếng gầm rú trầm thấp phát ra từ miệng Giao Long, âm thanh kia có chút giống rồng ngâm, nhưng lại có chút khác với rồng ngâm, Vu Hoan không hình dung ra.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-3-ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/1533297/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.