Edit : Nại Nại
(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___
Vu Hoan đứng ở bên cạnh lồng sắt được dây đằng bện lại kia, nhìn hạt châu bên trong đó, chần chờ một chút mới cắt ngón tay duỗi qua.
Tất cả mọi chuyện thuận lợi quá mức.
Vu Hoan thu hồi tay, nhảy xuống bục đá, bắt lấy Uyên Ương Kính không biết đang suy nghĩ gì ở bên kia lại.
Biển lửa bao phủ nàng vào trong đó, khi nàng rời đi trong nháy mắt, một hắc ảnh từ trống rỗng xuất hiện.
Trở lại tại chỗ, Dung Chiêu và Linh La vẫn còn an tĩnh chờ ở nơi đó, Vu Hoan cong cong khóe môi.
"Đi thôi, thu phục."
Linh La nghiêng đầu, vẻ mặt tò mò: "Tiểu Hoan Hoan, ngươi làm gì thế?"
Vu Hoan chà đạp đầu Linh La, lại không trả lời Linh La. Những việc này nàng cũng không có nói toàn bộ với Dung Chiêu, làm sao sẽ nói cho Linh La biết?
Nhưng mà...
Lần này đi ra ngoài, cũng nên nói cho Dung Chiêu biết thôi.
Vu Hoan âm trầm, thuần thục giữ chặt tay Dung Chiêu: "Đi ra ngoài trước đã!"
____
Hàn Cực Huyền Địa còn đang chấn động liên tục, trong phạm vi vực sâu cũng không nhìn thấy linh thú.
Vu Hoan không biết Thịnh Thế bên trong Thần giới làm gì, nhưng mà khi nàng ở phía trên vực sâu, Thịnh Thế và Ngân Hồ cũng xuất hiện.
Ngân Hồ ôm Tiểu Loan đã thu nhỏ lại, cả người Thịnh Thế đầy chật vật, trên mặt đều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-3-ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/1533343/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.