Edit: Nại Nại
(Đọc truyện ở trang chính chủ Wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người)
____
Vu Hoan và Dung Chiêu mang theo Mộ Thanh Dương ra ngoài, chân trước vừa mới đi chân sau Mộ Thanh Không đã dẫn một đám người đến.
Nhìn thi thể đầy phòng, Mộ Thanh Không có chút há hốc mồm.
Hắn cũng chỉ rời đi có một lát, từ đâu ra nhiều thi thể như vậy?
"Không thấy đại thiếu gia."
"Cái gì?" Mộ Thanh Không đẩy những người đó ra, chạy vội đến trước giường, trên giường trống rỗng, không có hình bóng quen thuộc.
"Nữ nhân kia... nhất định là nữ nhân kia." Mộ Thanh Không lạnh mặt: "Đi tìm cha ta, đi mau!"
Đại ca, chờ đệ tới cứu huynh.
____
Khi Mộ phủ loạn thành một đống, Vu Hoan lại thảnh thảnh thơi thơi đi ở trên đường nhỏ giữa núi.
Dung Chiêu xách theo Mộ Thanh Dương theo ở phía sau, tuy Mộ Thanh Dương có chút khó chịu, cũng may không có cảm giác đau đớn gì khác.
Cho đến khi đến một chỗ khe núi, Vu Hoan mới dừng lại.
Mà trên đỉnh đầu bọn họ, một mảnh hồng quang, ngang dọc đan xen đường cong phác họa ra hoa văn phức tạp, nhìn đến Mộ Thanh Dương hoa cả mắt.
Đây...
Hắn vẫn luôn không có ra khỏi phòng, bên ngoài đã xảy ra chuyện lớn gì rồi?
Hắn chuyển ánh mắt về phía Vu Hoan, hy vọng có thể từ chỗ nàng biết được đáp án.
Hiển nhiên hắn phải thất vọng, căn bản Vu Hoan không có ý muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-3-ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/1533476/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.