Edit: Nại Nại
(Đọc truyện ở trang chính chủ Wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người)
___
"Tiểu Hoan Nhi, hôm nay nàng đi đâu thế? Biến thành như vậy?"
Tư Hoàng nhìn Vu Hoan từ xa đi đến, vẻ mặt kinh ngạc.
Vu Hoan lôi kéo y phục dơ loạn của mình, thần sắc khó coi: "Ai cần ngươi lo."
"Ha, tính tình rất lớn."
Vu Hoan trực tiếp vào phòng, không thèm để ý đến Tư Hoàng.
Tư Hoàng sờ sờ cằm, lắc mình biến mất tại chỗ.
Trong một chỗ sâu trong Thủy Vân Uyên, trước mặt Tư Hoàng quỳ một con báo toàn thân tuyết trắng.
"Vừa rồi Tiểu Hoan Nhi đã xảy ra chuyện gì?"
"Vu Hoan cô nương đánh thua một chó sói Mạnh Phong."
"Hết rồi?"
Con báo lắc đầu: "Hết rồi."
"Đánh thua không phải rất bình thường sao? Sao tính tình lại lớn như vậy?" Tư Hoàng vẫy vẫy tay cho con báo rời đi: "Chờ một chút."
Động tác rời đi của con báo dừng lại: "Đại nhân còn có gì phân phó?"
"Sau này Tiểu Hoan Nhi có đánh nhau với các ngươi, nhường nàng một chút, đừng đả kích sự tự tin của nàng."
Con báo đáp lời, nhanh chóng vào rừng cây.
Tư Hoàng đang chuẩn bị rời đi, một con Huyền Ưng bỗng nhiên từ trên cao lao xuống: "Đại nhân, đại nhân không xong rồi."
Tư Hoàng liếc mắt nhìn nó: "Ta không xong chỗ nào?"
Huyền Ưng run run, thu cánh lại, yếu ớt nói: "Quyết Yển và Ngọc Ninh đánh nhau rồi."
Tư Hoàng nhướng mày: "Biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-3-ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/1533634/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.