Edit: Nại Nại
(Đọc truyện ở trang chính chủ Wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người)
___
Tư Hoàng không nhớ rõ mình nói với Vu Hoan như thế nào.
Hắn chỉ nhìn thấy thiếu nữ áo đen kia bước từng bước vào trong trận pháp mà hắn thiết lập đó.
Nàng không hề sinh ra hoài nghi chút nào với hắn, giống như... lời hắn nói, nàng đều vô điều kiện tin tưởng.
Hắn bỗng nhiên muốn gọi nàng quay lại.
Nhưng ánh sáng của trận pháp đã ngăn cách hai người.
Nàng đứng ở trong trận pháp, mê mang nhìn hắn.
"Đại nhân... Bắt đầu rồi." Thiếu nữ phấn y đúng lúc nhắc nhở.
Bây giờ hắn mới hoàn hồn, môi khẽ mở chú ngữ phức tạp bắn ra, ánh sáng trận pháp trói buộc nàng vào trong đó, nhưng nàng không hề giãy giụa một chút nào.
Tư Hoàng thậm chí cũng không nhớ rõ mình hoàn thành những bước kia như thế nào, hắn chỉ nhớ rõ hắn nhìn thấy lúc thiếu nữ ngã xuống mà thôi.
Ánh sáng của trận pháp tan hết, lệ khí trong cơ thể nàng tản ra ngoài, bao vây nàng vào trong đó, mang theo nàng rơi vào trong những ngọn núi non kia.
"Thất bại..." Thiếu nữ phấn y nỉ non một tiếng.
Mà Tư Hoàng đứng trước mặt nàng, đã không thấy đâu nữa.
Vu Hoan được Tư Hoàng ôm về Thủy Vân Uyên, phí sức của chín trâu hai hổ mới trấn áp được cổ lệ khí trong cơ thể nàng.
"Đại nhân... Ngài không sao chứ?" Thiếu nữ phấn y đỡ lấy Tư Hoàng có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-3-ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/1533639/chuong-543.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.