Hai người chạy đến đại môn Phù Ngọc đảo, đã thấy trước cửa đứng xếp hàng chừng hai ba đệ tử, ai nấy đều thắt lưng đeo bảo kiếm, cảnh giác nhìn tình tình xung quanh, cùng thần thái nhàn nhã lúc bọn hắn đến hoàn toàn không thể so sánh với nhau.
Vũ Tư Phượng cùng nàng liếc mắt nhìn nhau, hồ nghi đi tới, chắp tay nói: "Thế huynh, xin hỏi là có chuyện gì xảy ra sao?"
Những người đó một mặt đáp lễ, một mặt nói : "Thật cũng không có chuyện gì phát sinh, bất quá chưởng môn phân phó xuống, mấy ngày nay phải phái thêm người nghiêm thủ đại môn, không được tự tiện cho người vào trong."
Quả nhiên là có chuyện gì đó giấu diếm bọn hắn, hay là có liên quan đến Định hải thiết tác?Vũ Tư Phượng nghĩ nghĩ, lại nói: "Chúng ta có một số việc phải tạm thời rời đi, kính xin thế huynh cho đi."
Những người đó lắc đầu nói: "Không thể, chưởng môn dặn dò xuống, bất luận kẻ nào muốn ra vào Phù Ngọc đảo, đều phải mang theo lệnh bài. Không có lệnh bài, chúng ta cũng không thể thả người."
Toàn Cơ ngạc nhiên nói: "Nhưng chúng ta không phải người của Phù Ngọc đảo mà, chẳng lẽ cũng phải có lệnh bài mới có thể ra ngoài?"
Những người đó cũng đã có chút khó xử, xác thực chưởng môn dặn dò không thể không nghe, nhưng hai người này không phải đệ tử Phù Ngọc đảo, chỉ là khách nhân, cho tới bây giờ cũng không có đạo lý không cho khách nhân rời đi.
Đệ tử giữ cửa cầm đầu trầm ngâm sau một lúc lâu, mới nói:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-3-luu-ly-my-nhan-sat/179097/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.