Sau cơn choáng váng, mở mắt ra Ninh Thư đã trở lại không gian hệ thống. Đang nằm chổng vó trên ghế sô pha thì Nghê Tịnh xuất hiện trước mặt.
Thấy Nghê Tịnh Ninh Thư bèn ngồi nghiêm chỉnh, hỏi: “Cô có hài lòng với nhiệm vụ không?”
Nghê Tịnh mỉm cười: “Tôi rất hài lòng, cảm ơn cô.”
Ngập ngừng một chút, Ninh Thư hỏi: “Tôi thấy cô nên trở về, ca phẫu thuật thay tim của cô đã thành công, trở về sẽ sống khoẻ mạnh như người bình thường.”
“Sống khoẻ mạnh như người bình thường chứ không phải người bình thường.” Nghê Tịnh lắc đầu: “Mà còn phải sống một đời uống thuốc chống thải ghép.”
“Trước kia cô cũng uống thuốc mà.” Ninh Thư nói, cơ thể Nghê Tịnh vẫn cần uống thuốc: “Phẫu thuật thành công bố mẹ cô vui lắm.”
Nghê Tịnh cười gượng: “Cảm ơn cô nhưng tôi muốn bắt đầu lại.”
“Được rồi, tôi chúc phúc cho cô.” Ninh Thư vẫn thấy rất tiếc, luân hồi lần nữa chưa chắc đã có cuộc sống hạnh phúc như đời này.
Ninh Thư cảm thấy Nghê Tịnh trở về sẽ sống rất hạnh phúc, cô ấy có nhiều tiền không cần lo lắng kiếm kế sinh nhai.
Họ Nghê cũng sẽ không ép Nghê Tịnh lấy chồng, bởi xét từ một khía cạnh nào đó độc thân tự do hơn rất nhiều người.
Nói vậy thôi chứ mỗi người có chí hướng khác nhau, Ninh Thư cảm thấy hạnh phúc, Nghê Tịnh không cho là vậy.
Có vẻ Nghê Tịnh rất nặng lòng chuyện cô ấy không đẻ được, bởi tất cả mọi chuyện bắt nguồn từ việc Nghê Tịnh không thể sinh con.
“Dù có ra sao tôi cũng rất cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-3-ninh-thu-rat-la-lap-di/1434765/chuong-659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.