Ninh Thư không biết Liễu Trường Thanh mang thuốc đến làm gì. Hắn ta định hạ độc cô? Cô ra nông nỗi này rồi, hạ độc cô chỉ phí thuốc.
Cô chỉ còn sống được vài ngày nhưng vẫn còn việc chưa hoàn thành, cô không chết ngay bây giờ được.
“Thu nữ quan, Thu nữ quan.” Ninh Thư gọi Thu nữ quan.
Đôi mắt cảnh giác của Ninh Thư làm Liễu Trường Thanh nhăn mày, cất chất giọng lạnh lùng: “Bệ hạ, Trường Thanh sai Thu nữ quan đi đun nước nóng, đợi bệ hạ thức dậy sẽ có nước dùng ngay.”
Ninh Thư càng cảnh giác hơn, đanh giọng nói: “Phượng hậu muốn làm gì?”
Liễu Trường Thanh cười khẽ, lần đầu tiên Ninh Thư nghe thấy giọng cười chua chát của hắn ta: “Mộc Nghê Thường, ta rất hận nàng.”
Ninh Thư không có cảm xúc, hắn ta hận Mộc Nghê Thường, không phải hận cô.
Nhưng Liễu Trường Thanh đang rất lạ, Ninh Thư co người vào góc giường, hỏi hờ hững: “Ý phượng hậu là sao? Chàng hận trẫm?”
Liễu Trường Thanh cười hoà nhã, kề viên thuốc cạnh miệng Ninh Thư: “Uống thuốc đi, bệ hạ.”
Không uống, Ninh Thư ngoảnh sang nơi khác. Liễu Trường Thanh không giận, quay mặt Ninh Thư lại: “Bệ hạ trúng độc, đây là thuốc giải.”
Hả? Cô trúng độc? Não cô không bắt sóng kịp.
Cô bị nguyền rủa mà?
Không lẽ cô vừa bị nguyền rủa vừa trúng độc?
Hai cha con nhà này không hẹn mà cùng hạ độc cô?
Ninh Thư: →_→
“Trúng độc? Sao trẫm lại trúng độc được?” Ninh Thư lắc đầu: “Trẫm không uống thuốc.”
Liễu Trường Thanh mím môi uống viên thuốc đó rồi đưa viên thuốc khác cho Ninh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-3-ninh-thu-rat-la-lap-di/1434911/chuong-553.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.