Thái An Kỳ chỉ xem Vương Bác như cái mai rùa, nay mai già cả không chơi bời được nữa đã có Vương Bác nuôi, che chở cô ta.
Vương Bác muốn ly hôn, cô ta cần khoét miếng thịt của Vương Bác.
Một là hai trăm nghìn tệ, hai là sang tên nhà, không ai mơ giỏi như cô ta.
Sang tên nhà có mà mẹ con cô ra đường ở à?
Hơn nữa tiền mua nhà, chuyển nhà nhiều hơn hai trăm nghìn nhiều.
Thái An Kỳ về phòng dọn đồ chuyển đi, cô ta sẽ không sống chung với mẹ con nhà này.
Thái An Kỳ nói: “Có ly hôn hay không hai người cứ suy nghĩ kĩ rồi báo cho tôi. Hai trăm nghìn, quyền quyết định nằm ở hai người.”
Vương Bác xụ mặt: “Cô đi đâu?”
Thái An Kỳ cáu: “Tôi đi đâu liên quan gì đến anh.”
Vương Bác tức giận, Thái An Kỳ không muốn ly hôn nhưng vẫn muốn lăng nhăng. Vậy còn anh thì sao, lẽ nào anh phải sống với cô ả này cả đời.
Nhìn vợ mình âu yếm với thằng khác?
Cô ta vẫn lêu lổng nhưng mình không lấy lại được cân bằng cuộc sống.
Ninh Thư nói với Thái An Kỳ: “Cô dám bước chân ra khỏi cái nhà này tôi phá hết đồ của cô.”
Thái An Kỳ quay phắt lại hét to: “Bà dám?”
“Không có gì tôi không dám làm, váy cô cũng bị cắt rồi đó thôi.” Ninh Thư lạnh lùng: “Cô không được phép chuyển đi khi chưa quyết định có ly hôn hay không.”
“Bà…” Thái An Kỳ giậm chân tức tối: “Bà đang giam lỏng tôi, bà là đồ ăn trộm, tôi phải báo cảnh sát bà ăn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-3-ninh-thu-rat-la-lap-di/218488/chuong-720.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.