Rời nhà Giang Nhạc, dân làng đi ra ngó ba người. Giang Nhạc siết nắm đấm răng rắc, sát khí tăng vụt.
Giang Nhạc không nhịn được, sức mạnh tràn trề trong cơ thể đủ giúp cậu giết những kẻ từng bắt nạt.
Ninh Thư kéo Giang Nhạc lại, hỏi: “Ngươi định làm gì?”
“Lũ tu sĩ kia tìm được đến đây do họ bí mật đưa tin, đồ đệ phải giết họ.” Giang Nhạc đay nghiến.
Ninh Thư liếc xéo: “Không được phép ra tay bừa bãi. Chỉ có tu sĩ mới uy hiếp chúng ta, ngươi là đệ tử của Trường Sinh Môn thì không được ra tay với người bình thường.”
“Nhưng họ từng bắt nạt con, giết mẹ con. Sư tôn muốn đồ đệ nhịn vậy đồ đệ không biết tu luyện để làm gì.” Người Giang Nhạc run run, đôi mắt đỏ au, ma khí tuôn ra ngoài.
Ninh Thư nói: “Ai giết mẹ ngươi thì ngươi giết kẻ đó, giết một trả một. Những người đã từng bắt nạt ngươi chỉ là người bình thường, họ không giết mẹ ngươi. Trong khi tu luyện là đánh cược với ông trời, ngươi giết họ chỉ phí công tu luyện. Vả lại giết những kẻ không có sức phản kháng thì ngươi có khác gì những kẻ từng bắt nạt mình?”
Giang Nhạc mím môi, cuối cùng nói: “Đồ đệ đã nhớ.”
Ninh Thư gật đầu: “Đi đi, hai ta đợi ngươi ở cổng làng.”
Ninh Thư và Thanh Việt đi ra cổng, Thanh Việt nói với Ninh Thư: “Cô khác họ, những tu sĩ kia đều khinh thường người bình thường.”
“Không có giống hay khác ở đây, giết người tích tụ nghiệp chướng, oán khí quanh thân. Nếu không thật sự cần phải giết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-3-ninh-thu-rat-la-lap-di/218543/chuong-683.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.