Người đàn ông vừa gọi điện thoại xong, đã nhanh chóng xua tan chút mệt mỏi còn sót lại của Dạ Cô Tinh.
Sấy khô tóc, xuống nhà ăn cơm thôi!
“Cô chủ, có thể dọn bàn ăn chưa?” Nhìn thấy Dạ Cô Tinh đi xuống lầu, thím Vương vội vàng lau tay vào tạp dề, đi ra đón.
Dạ Cô Tinh gật đầu, “Ăn tối thôi, cũng đói cả rồi.”
Thím Vương đồng ý, mặt mày tươi cười vui vẻ lao vào bếp.
Chẳng bao lâu sau, bốn món ăn và một món canh chế biến khéo léo được phục vụ lên, gồm cá vược hấp, chân giò kho tàu, súp lơ xào nấm, đậu hũ rim tự làm, cùng với bát canh khoai mỡ nấu xương, toàn vẹn về cả vẻ ngoài, hương thơm và mùi vị.
“Thật là thơm.” Dạ Cô Tinh chân thành khen ngợi, sau khi thím Vinh ra đi không một lời giải thích, thím Vương đã tiếp quản tất cả, không chỉ là người làm việc thông thạo lành nghề, tài nghệ nấu nướng bếp núc không thể chê vào đâu được, đặc biệt nhất vẫn là sở trường về đồ ăn nhà làm.
“Cô chủ thích là tốt rồi.”
Dạ Cô Tinh khẽ ừ một tiếng, ra hiệu cho bà ấy ngồi xuống ăn cùng mình.
Ánh mắt thím Vương lộ ra vẻ sợ hãi, liên tục xua xua tay, “Không thể, không thể… như vậy không được đâu…”
Dạ Cô Tinh lại mời thêm một lần nữa, nhưng bà ấy vẫn chắc nịch khẳng định không thể vượt quá phép tắc, cuối cùng cô không còn cách nào khác đành phải từ bỏ.
So với thím Vinh, sự khôn khéo nhạy bén của thím Vương nằm ở chỗ bà ấy làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-4-anh-hau-gioi-giai-tri-trong-sinh/2517963/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.