“Hai đứa em gái của em, Nhất Nhất, còn có Thập Nhị.” Diệp Nhĩ lắc lư cánh tay người đàn ông, cười nói vui vẻ, trong mắt lộ rỏ vẻ vui mừng và ỷ lại.
Sau đó quay đầu lại, nhìn sang hai người, giới thiệu, “Người yêu chị, Mạch Tương Ly.”
Mắt Dạ Cô Tinh giật giật, cùng Lưu Hinh Đình nhìn nhau một cái, đứng dậy.
“Mạch tổng, rất vui được gặp anh.”
Mạch Tương Ly lần lượt bắt tay hỏi thăm hai người, không tuỳ tiện như Diệp Nhĩ, anh ta khách sáo gọi Dạ Cô Tinh một tiếng “bà An”, gọi Thập Nhị một tiếng “cô Lưu”.
Thái độ khiêm tốn, khí chất nho nhã, có một sự khép nép hơi xa cách, nhưng lại không tạo cho người khác cảm giác lạnh nhạt.
Xem ra, là một cao thủ xã giao.
Dạ Cô Tinh âm thầm phán đoán.
“Thôi đừng đứng nữa, ngồi xuống cẩ đi.” Diệp Nhĩ kêu gọi mọi người vào ngồi.
Mạch Tương Ly kéo ghế cho cô ấy rất lịch lãm, Diệp Nhĩ ngẩng đầu, cười nhìn anh ta một cái, “Cảm ơn.”
Người đàn ông cười một cách cưng chiều, “Ngốc ạ, nói gì đó?”
Diệp Nhĩ cười một cách ngượng ngùng.
Mạch Tương Ly ngồi xuống sau đó.
Dạ Cô Tinh và Lưu Hinh Dình chịu thua sự ân ái như chốn không người của hai người này, chép miêng, nhìn nhau, không nói gì.
Bốn người gọi món, Lưu Hinh Đình gọi cua hoàng đế, Dạ Cô Tinh tuỳ tiện gọi một món Phật nhảy tường, Diệp Nhĩ nghĩ một hồi, gọi món canh ba ba.
Lưu Hinh Đình cười như không cười nói, “Á à, chưa gì đã tiết kiệm tiền cho nhà trai rồi à?”
Diệp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-4-anh-hau-gioi-giai-tri-trong-sinh/2517967/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.