Nhưng trong mắt dạ minh châu, hiện tại quan hệ giữa hai người bọn họ có thể xem là người lạ.
Hệ thống vừa nhắc nhở, bước chân đang hướng về khách sạn của Nam Nhiễm dừng lại.
So với dạ minh châu, cái tên kim chủ kia cũng phải xếp qua một bên.
Cô rũ mắt: "Cho nên?" Hiển nhiên, Nam Nhiễm đã nghe lọt tai những lời hệ thống nói.
Ngay lập tức hệ thống tự tin lên không ít, quả nhiên nó vẫn rất quan trọng.
Nó nãi thanh nãi khí nói: [cho nên, ký chủ, cô nhất định phải nhân cơ hội khi hắn còn đang mất trí nhớ lừa hắn tới tay. Tuy... tuy hắn không muốn thì cô cũng có thể trói hắn lại. Nhưng nếu hắn cam tâm tình nguyện thấy ký chủ tốt, đây không phải là điều tốt nhất sao?]
Lời này thành công đả động tới Nam Nhiễm.
Hệ thống thấy vậy vội vàng nói: [ký chủ, nếu cô tin tưởng hệ thống thì hệ thống sẽ giúp cô tra tư liệu về các phương pháp công lược!]
"Ừ." Đáp một tiếng, sau đó cô quay đầu nhìn thoáng qua cửa khách sạn.
Công Tử Uyên sớm đã đi mất.
Lúc này, cô mới tiếp tục chạy về hướng mục tiêu đang ở.
Rất nhanh đã đi tới khu vực phòng Tổng thống.
Mới vừa lên tới lầu 7, Nam Nhiễm đã nhìn thấy có hai người vệ sĩ đang đứng canh ở trước cửa.
Mặt sàn thì trải thảm đỏ, chân đạp lên cũng không phát ra âm thanh, toàn bộ hàng lang đều vô cùng yên tĩnh.
Cho tới khi cô đi tới cửa, vệ sĩ đứng trước cửa nhìn Nam Nhiễm một cái, phun ra vài chữ:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-4-dai-lao-lai-muon-tan-vo/1680517/chuong-606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.